Tuesday, February 23, 2010

NHỚ RỪNG

(Lời con Hổ ở vườn Bách thú,
Tặng Nguyễn Tường Tam)

Gậm một khối căm hờn trong cũi sắt,
Ta nằm dài, trông ngày tháng dần qua.
Khinh lũ người kia ngạo mạn, ngẩn ngơ,
Giương mắt bé diễu oai linh rừng thẳm,
Nay sa cơ, bị nhục nhằn tù hãm,
Để làm trò lạ mắt, thứ đồ chơi.
Chịu ngang bầy cùng bọn gấu dở hơi,
Với cặp báo chuồng bên vô tư lự.

Ta sống mãi trong tình thương nỗi nhớ,
Thủa tung hoành hống hách những ngày xưa.
Nhớ cảnh sơn lâm, bóng cả, cây già,
Với tiếng gió gào ngàn, với giọng nguồn hét núi,
Với khi thét khúc trường ca dữ dội,
Ta bước chân lên, dõng dạc, đường hoàng,
Lượn tấm thân như sóng cuộn nhịp nhàng,
Vờn bóng âm thầm, lá gai, cỏ sắc.
Trong hang tối, mắt thần khi đã quắc,
Là khiến cho mọi vật đều im hơi,
Ta biết ta chúa tể của muôn loài
Giữa chốn thảo hoa không tên, không tuổi.

Nào đâu những đêm vàng bên bờ suối,
Ta say mồi đứng uống ánh trăng tan?
Đâu những ngày mưa chuyển bốn phương ngàn,
Ta lặng ngắm giang san ta đổi mới?
Đâu những bình minh cây xanh nắng gội,
Tiếng chim ca giấc ngủ ta tưng bừng?
Đâu những chiều lênh láng máu sau rừng.
Ta đợi chết mảnh mặt trời gay gắt,
Để ta chiếm lấy riêng phần bí mật?
-- Than ôi! thời oanh liệt nay còn đâu?

Nay ta ôm niềm uất hận ngàn thâu,
Sống những cảnh không đời nào thay đổi,
Những cảnh sửa sang, tầm thường, giả dối:
Hoa chăm, cỏ xén, lối phẳng, cây trồng;
Giải nước đen giả suối, chẳng thông dòng
Len dưới nách những mô gò thấp kém;
Dăm vừng lá hiền lành không bí hiểm,
Cũng học đòi bắt chước vẻ hoang vu
Của chốn ngàn năm cao cả âm u.

Hỡi oai linh, cảnh nước non hùng vĩ!
Là nơi giống hùm thiêng ta ngự trị.
Nơi thênh thang ta vùng vẫy ngày xưa
Nơi ta không còn được thấy bao giờ
Có biết chăng trong những ngày ngao ngán,
Ta đương theo giấc mộng ngàn to lớn
Để hồn ta phảng phất được gần ngươi,
-- Hỡi cảnh rừng ghê gớm của ta ơi!

(1936)

Thế Lữ 

Friday, February 19, 2010

Meg Whitman for Governor

Còn mấy tháng nửa thì bầu cử sơ bộ ở tiểu bang California. Bên Cộng Hòa, bà Meg Whitman đang dẩn đầu trước các ứng cử viên như Steve Poinzer, Tom Campbell để được đảng đề cử. Phía đảng Dân Chủ, ông cựu thống đốc Jerry Brown gần như nắm chắc quyền đại diện đảng DC trong cuộc đua vào Sacramento.

Tui ủng hộ bà Whitman, cựu CEO của eBay, làm thống đốc tiểu bang. Chán mấy ông, mấy bà chính trị gia chuyên nghiệp lắm rồi.

http://www.megwhitman.com/
http://www.facebook.com/megwhitman
http://twitter.com/Whitman2010
http://www.youtube.com/user/Meg2010Campaign

Thursday, February 18, 2010

Đầu Xuân khai bút

Hôm nay, mùng 5 Tết, ghi nhớ ngày vua Quang Trung đại phá quân Thanh xâm lược, tôi mới có dịp viết bài đầu tiên cho blog này. Dự định đêm mùng Hai Tết sẽ viết, rồi đi vòng vòng các blog bạn bè để thăm hỏi và chúc Tết. Không làm được vì phải viết thư, email đúng hơn, cho tất cả bà con họ hàng, bạn bè. Nội copy and paste (có sứa đổi chút ít tùy theo mỗi người) không thôi, một buổi tối. Rồi thứ Ba, mùng Ba Tết, vào sở làm, tính giờ trưa là lên Net. Ai ngờ, bận túi bụi cho tới hôm nay.

Tết con cọp mình mong được mạnh khỏe như cọp :D

Thursday, February 11, 2010

Tâm Sự Ngày Xuân

Sáng tác: Hoài An

Trông thế gian đang vui mừng đón xuân
Chắc nàng xuân năm nay đẹp bội phần
Ngắm rừng hoa mai đua nở tuyệt trần
Đổi hương thay phấn giữa đêm chờ tin báo xuân

Tôi đón xuân giữa lúc còn chiến chinh
Chúc mừng xuân bên ly rượu hành trình
Chúc người trai đi xây dựng hoà bình
Để cho đất nước vui trọn mùa xuân thắm xinh

Xuân đến ban cho muôn niềm tin
Đất mẹ mau bình yên, ruộng cày thêm nhiều luống
Hạnh phúc dâng triền miên,xe những mối lương duyên
Mái tranh chung bóng nguyệt, gia đình lại đoàn viên

Xuân tới đây với muôn ngàn thiết tha
Chúc trần gian năm nay được thuận hoà
Với một năm xuân vui vẻ đậm đà
Cùng xuân quên hết những chuyện buồn năm đã qua.



Tâm sự ngày xuân - Phương Dung


Tâm sự ngày xuân (Tam Su Ngay Xuan) - Thiên Trang


Tâm sự ngày xuân - Tâm Đoan

Tuesday, February 09, 2010

Những kẻ khốn nạn

Trước đây, lang thang trên mạng, tôi có nghe người này, hội đoàn nọ nói về Nguyễn Hữu Liêm (NHL), thậm chí có tuyên cáo lên án ông ta, tôi không chú ý lắm. Không để ý NHL là tên cha căng chú kiết nào cho đến cuối tuần vừa rồi. Một netter đăng lại bài "Nơi giữa Đại hội Việt kiều: Một nỗi bình an" của NHL. Đọc tới đoạn này:

"Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước. Tôi cảm nhận được một dòng điện chạy từ đáy lưng theo xương sống lên trên cổ trên đầu như là khoảnh khắc thức dậy và chuyển mình của năng lực Kundalini. Tôi nhìn lên phía trước, khi vừa hết bài Quốc ca, mấy chục cô và bà đại biểu từ Pháp đang chạy ùa lên sân khấu, vỗ tay đồng ca bài "Như có Bác Hồ trong ngày vui đại thắng". Tôi nhìn qua các thân hữu Việt kiều từ Mỹ, và ngạc nhiên khi thấy hầu hết – kể cả những người mà tôi không ngờ – đang vỗ tay hào hứng la to, Việt Nam! Hồ Chí Minh! Cả hội trường, và tôi, cùng hân hoan trong tất cả (vẫn là) cái hồn nhiên mà dân tộc ta đã bước vào từ hồi thế kỷ trước."

Tôi thật phẩn nộ. Nguyễn Hữu Liêm, và những người NHL nói đến trong bài, đúng là những kẻ khốn nạn !@#$%^&*()&$#@. Quốc Gia hay Cộng Sản ở chổ này.

Trong những năm tháng sống dưới chế độ XHCN, tôi dững dưng vô cảm hát "Giải Phóng Miền Nam" rồi sau đó "Tiến Quân Ca" trong các buổi lể chào cờ. Những năm tháng đó cho tôi bài học lớn nhất trong cuộc đời: Cộng sản là gì. Ngày tới trại tỵ nạn, ngước nhìn lá Quốc Kỳ Việt Nam, nền vàng ba sọc đỏ, mắt tôi rướm lệ, nghẹn ngào "Này công dân ơi, quốc gia đến ngày giải phóng..." Cảm xúc đó vẫn còn cho tới hôm nay.

Trong khi ở Việt Nam hôm nay, có những giáo sư, bác sĩ, luật sư, thương gia, kỷ sư, nhà báo, nhà văn, đạo diển khẳng khái trung thực nói lên ưu tư, trăn trở của mình về đất nước, bộc lộ lòng yêu nước bị trù dập, tù đày. Nếu muốn, họ có thể im lặng, không nghe, không thấy để được vinh hoa phú quý, nhà cao cửa rộng. Nhưng họ không làm như vậy. Tại sao? Phải chăng vì lòng ái quốc, sự tự trọng không cho phép họ đồng lỏa với cái sai.

Khi những người con yêu quý của tổ quốc như bác sĩ Phạm Hồng Sơn, luật sư Nguyễn Văn Đài, luật sư Lê Thị Công Nhân, blogger Điếu Cày, đạo diễn Song Chi, cựu trung tá Trần Anh Kim, thương gia Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long, luật sư Lê Công Định,... bỏ đi cái bả vinh hoa phú quý tầm thường, những kẻ vô liêm sỉ như Nguyễn Hửu Liêm, Nguyễn Cao Kỳ, Phạm Duy,.. hồ hởi phấn khởi lượm lên. Liệu có được tý nào không những kẻ khốn nạn? Tôi sẽ chống mắt xem người ta vắt chanh bỏ vỏ những tên loser này như thế nào.