Xưa, cô hàng cà phê kín đáo trong trang phục nhưng đủ làm cho nhiều thằng trong chúng tôi phải bàn tán. Nay, cô hàng cà phê chân dài, quần áo chỉ có hai mảnh, vài thằng trong chúng tôi sợ, phải đưa mắt nhìn quanh ;-)
Xưa, cô hàng cà phê "anh" với "em" chúng tôi thấy thoải mái, tự nhiên. Nay "anh" với "em" thấy kỳ kỳ, lấn cấn. Mấy cô tiếp viên này cũng trạc tuổi đám nhỏ trong nhà. Thằng khỉ T vẫn còn máu tếu như ngày xưa "Cô cho tui xin ly sữa..."
Xưa, cả đám không thằng nào không phì phèo điếu thuốc. Nay chẳng thằng nào châm một điếu tương tư thảo cả. Phải chăng con cái, thời gian đã làm chúng tôi bỏ thuốc lá.
Xưa, chúng tôi ngồi đồng cả giờ ở quán cà phê mà không cần phải bận tâm đến chuyện khác. Nay, ngồi với nhau, đứa này đứa kia thỉnh thoảng check xem cái phone của mình có tin nhắn hay cuộc gọi nào không.
Xưa và nay, tình bạn chúng tôi vẫn không thay đổi