Vinh Râu
September 10 at 2:21 AM
HẠ NHỤC ANH EM
Wednesday, September 24, 2025
Sunday, September 21, 2025
TÊN PHẢN ĐỘNG CHU LAI LÀM BỂ MẶT BỌN VC TAY SAI BÁN NƯỚC.
Có một chuyện-thời-sự-lớn của đất nước mà gần như đại đa số các bạn U60 hoàn toàn không biết! Còn các bạn lớn tuổi hơn cũng gần như tất cả đã... quên rồi!!
Đó là chuyện Nhà nước ta đã từng phát động trên toàn quốc một cuộc thi sáng tác... quốc ca mới!
Năm 1981, Chính phủ, lúc đó gọi là "Hội đồng Bộ trưởng" thống nhất với Ủy ban Thường vụ Quốc Hội thành lập một "Ban Vận động Sáng tác Quốc ca mới" và một Ban Giám khảo tuyển chọn các tác phẩm gửi về từ trên cả nước.
Lý do là thời điểm đó tuy vẫn còn tư duy bao cấp nhưng VN đã bắt đầu được "he hé mắt" nhìn ra thế giới.
Một số quan điểm tiến bộ trong nhân dân và hàng ngũ lãnh đạo đã nhìn thấy xu hướng hội nhập với thế giới văn minh...
Do đó, có nhiều ý kiến cho rằng bài "Tiến quân ca" tuy nhạc điệu rất hay, hoàn toàn xứng đáng là một bản Quốc ca nhưng phần lời thì không ổn. Tuy mang câu chữ mạnh mẽ của tinh thần cứu nước, nhưng lại có vẻ hung bạo, "đằng đằng sát khí":
"... Cờ in MÁU chiến thắng...", "... Đường vinh quang xây XÁC QUÂN THÙ... "
Cùng với đó, quốc kỳ của ta cũng một màu đỏ rực. Màu đỏ tuy là màu chiến thắng, màu của CM, nhưng cũng là màu của MÁU, màu của LỬA CHÁY...
Kết hợp quốc kỳ đó với bài "Tiến quân ca" dễ tạo cho những người yêu chuộng hòa bình cảm giác VN là một đất nước hiếu chiến, hiếu sát!
"... Cờ in MÁU chiến thắng...", "... Đường vinh quang xây XÁC QUÂN THÙ... "
Sau cuộc chiến khốc liệt với Trung Quốc xâm lược, lãnh đạo Đảng và NN ta vẫn xác định rõ ràng "kẻ thù của chúng ta là bè lũ cầm quyền Bắc Kinh bá quyền, bành trướng chứ không phải là nhân dân Trung Quốc".
Cũng như vậy, trong mọi cuộc chiến tranh, những người lính đối phương cũng chỉ là nạn nhân của tham vọng, mưu đồ từ bọn lãnh đạo...
Từ đó, thấy rõ lời hát của bài "Tiến quân ca" là không ổn. Nhưng xét về giá trị lịch sử, một tác phẩm văn hóa, nghệ thuật là một chỉnh thể thống nhất, không thể xóa bỏ hay sửa đổi một phần nào.
Vì vậy, khi bước sang thời kỳ hòa bình, nên có một bài Quốc ca mới để VN thể hiện với cộng đồng thế giới một tư duy tiến bộ, nhân bản. Cần thể hiện tinh thần yêu chuộng hòa bình của mình...
Đó là câu chuyện cách đây đúng 44 năm. VN vừa mới ra khỏi chiến tranh, lại đang còn tư duy bao cấp, lạc hậu...
Vậy mà bây giờ lại có một Chu Lai đi ngược lại tư duy nhân bản, yêu chuộng hòa bình, bộc lộ một thứ não bộ hiếu chiến, man rợ!
Giả sử như sự kiện lính VNCH thiêu sống bộ đội miền Bắc là có thật thì cũng nên bỏ qua, đừng đưa vào tác phẩm. Vì đó cũng là một con người VN.
Đưa cái tàn bạo đó cho cả thế giới biết chẳng khác nào tự mình bôi nhọ mình, bôi nhọ cả dân tộc mình! "Gà nhà bôi mặt đá nhau"! "Vạch áo cho người xem lưng"!!
Huống chi lại là dối trá, bịa đặt! Bịa đặt để tự vả vào mặt cả dân tộc mình! Bịa đặt một cách tận cùng vô-liêm-sỉ!!
Đấy là tôi nói về cái nhân cách khốn nạn, bẩn thỉu của Chu Lai.
Ngoài ra, nó còn là một thằng phản động nữa!
Ngày 26/3/2004, Bộ Chính trị Trung ương Đảng khóa IX đã ban hành Nghị quyết 36-NQ/TW về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài.
Trong nghị quyết này có đoạn viết (tôi trích nguyên văn, các bạn đọc kỹ nhé):
"Thực hiện nhất quán CHÍNH SÁCH đại đoàn kết dân tộc; xóa bỏ mặc cảm, định kiến, quá khứ, khác biệt; tôn trọng những điểm khác nhau không trái với lợi ích chung của dân tộc; đề cao tinh-thần-dân-tộc, TRUYỀN THỐNG NHÂN NGHĨA, KHOAN DUNG để tập hợp, đoàn kết người Việt Nam ở trong và ngoài nước cùng phấn đấu cho mục tiêu chung là xây dựng một nước Việt Nam giàu mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh."
Rõ ràng, Chu Lai đã đi ngược lại đường lối, chính sách của Đảng!
Không phải đi ngược đường lối, chính sách bằng lời nói thật mà lại là bằng sự bịa đặt, dối trá, bằng thủ đoạn bẩn thỉu, đê hèn!
Như vậy, thằng súc vật đó không chỉ là phản động mà là cực-kỳ-phản-động!
Những cơ quan báo chí, truyền thông nào, những ông bà cán bộ nào tiếp tục khen tặng, ca ngợi Chu Lai và "Mưa đỏ" (cả truyện lẫn phim) cũng là đang đi ngược đường lối, chính sách của Đảng, cũng là bọn phản-động-đúng-nghĩa!
Đây là chân dung thằng tiểu nhân bỉ ổi, phản động.
Nó phải thực sự được coi là phản động để ĐẢNG ta không mang tiếng là "nói một đằng, làm một nẻo"...
-Tìm Chân Lý-
Đó là chuyện Nhà nước ta đã từng phát động trên toàn quốc một cuộc thi sáng tác... quốc ca mới!
Năm 1981, Chính phủ, lúc đó gọi là "Hội đồng Bộ trưởng" thống nhất với Ủy ban Thường vụ Quốc Hội thành lập một "Ban Vận động Sáng tác Quốc ca mới" và một Ban Giám khảo tuyển chọn các tác phẩm gửi về từ trên cả nước.
Lý do là thời điểm đó tuy vẫn còn tư duy bao cấp nhưng VN đã bắt đầu được "he hé mắt" nhìn ra thế giới.
Một số quan điểm tiến bộ trong nhân dân và hàng ngũ lãnh đạo đã nhìn thấy xu hướng hội nhập với thế giới văn minh...
Do đó, có nhiều ý kiến cho rằng bài "Tiến quân ca" tuy nhạc điệu rất hay, hoàn toàn xứng đáng là một bản Quốc ca nhưng phần lời thì không ổn. Tuy mang câu chữ mạnh mẽ của tinh thần cứu nước, nhưng lại có vẻ hung bạo, "đằng đằng sát khí":
"... Cờ in MÁU chiến thắng...", "... Đường vinh quang xây XÁC QUÂN THÙ... "
Cùng với đó, quốc kỳ của ta cũng một màu đỏ rực. Màu đỏ tuy là màu chiến thắng, màu của CM, nhưng cũng là màu của MÁU, màu của LỬA CHÁY...
Kết hợp quốc kỳ đó với bài "Tiến quân ca" dễ tạo cho những người yêu chuộng hòa bình cảm giác VN là một đất nước hiếu chiến, hiếu sát!
"... Cờ in MÁU chiến thắng...", "... Đường vinh quang xây XÁC QUÂN THÙ... "
Sau cuộc chiến khốc liệt với Trung Quốc xâm lược, lãnh đạo Đảng và NN ta vẫn xác định rõ ràng "kẻ thù của chúng ta là bè lũ cầm quyền Bắc Kinh bá quyền, bành trướng chứ không phải là nhân dân Trung Quốc".
Cũng như vậy, trong mọi cuộc chiến tranh, những người lính đối phương cũng chỉ là nạn nhân của tham vọng, mưu đồ từ bọn lãnh đạo...
Từ đó, thấy rõ lời hát của bài "Tiến quân ca" là không ổn. Nhưng xét về giá trị lịch sử, một tác phẩm văn hóa, nghệ thuật là một chỉnh thể thống nhất, không thể xóa bỏ hay sửa đổi một phần nào.
Vì vậy, khi bước sang thời kỳ hòa bình, nên có một bài Quốc ca mới để VN thể hiện với cộng đồng thế giới một tư duy tiến bộ, nhân bản. Cần thể hiện tinh thần yêu chuộng hòa bình của mình...
Đó là câu chuyện cách đây đúng 44 năm. VN vừa mới ra khỏi chiến tranh, lại đang còn tư duy bao cấp, lạc hậu...
Vậy mà bây giờ lại có một Chu Lai đi ngược lại tư duy nhân bản, yêu chuộng hòa bình, bộc lộ một thứ não bộ hiếu chiến, man rợ!
Giả sử như sự kiện lính VNCH thiêu sống bộ đội miền Bắc là có thật thì cũng nên bỏ qua, đừng đưa vào tác phẩm. Vì đó cũng là một con người VN.
Đưa cái tàn bạo đó cho cả thế giới biết chẳng khác nào tự mình bôi nhọ mình, bôi nhọ cả dân tộc mình! "Gà nhà bôi mặt đá nhau"! "Vạch áo cho người xem lưng"!!
Huống chi lại là dối trá, bịa đặt! Bịa đặt để tự vả vào mặt cả dân tộc mình! Bịa đặt một cách tận cùng vô-liêm-sỉ!!
Đấy là tôi nói về cái nhân cách khốn nạn, bẩn thỉu của Chu Lai.
Ngoài ra, nó còn là một thằng phản động nữa!
Ngày 26/3/2004, Bộ Chính trị Trung ương Đảng khóa IX đã ban hành Nghị quyết 36-NQ/TW về công tác đối với người Việt Nam ở nước ngoài.
Trong nghị quyết này có đoạn viết (tôi trích nguyên văn, các bạn đọc kỹ nhé):
"Thực hiện nhất quán CHÍNH SÁCH đại đoàn kết dân tộc; xóa bỏ mặc cảm, định kiến, quá khứ, khác biệt; tôn trọng những điểm khác nhau không trái với lợi ích chung của dân tộc; đề cao tinh-thần-dân-tộc, TRUYỀN THỐNG NHÂN NGHĨA, KHOAN DUNG để tập hợp, đoàn kết người Việt Nam ở trong và ngoài nước cùng phấn đấu cho mục tiêu chung là xây dựng một nước Việt Nam giàu mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh."
Rõ ràng, Chu Lai đã đi ngược lại đường lối, chính sách của Đảng!
Không phải đi ngược đường lối, chính sách bằng lời nói thật mà lại là bằng sự bịa đặt, dối trá, bằng thủ đoạn bẩn thỉu, đê hèn!
Như vậy, thằng súc vật đó không chỉ là phản động mà là cực-kỳ-phản-động!
Những cơ quan báo chí, truyền thông nào, những ông bà cán bộ nào tiếp tục khen tặng, ca ngợi Chu Lai và "Mưa đỏ" (cả truyện lẫn phim) cũng là đang đi ngược đường lối, chính sách của Đảng, cũng là bọn phản-động-đúng-nghĩa!
Đây là chân dung thằng tiểu nhân bỉ ổi, phản động.
Nó phải thực sự được coi là phản động để ĐẢNG ta không mang tiếng là "nói một đằng, làm một nẻo"...
-Tìm Chân Lý-
Saturday, September 20, 2025
Nhận Xét về Phim Mưa Đỏ - MX Lê Quang Liễn
Nhận Xét về Phim Mưa Đỏ
MX Lê Quang Liễn
Vào cuối tháng 8 năm nay (2025), nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam cho trình chiếu cuốn phim Mưa Đỏ, do Cục Điện Ảnh của Quân Đội Nhân Dân Việt Nam thực hiện.
Cuốn phim Mưa Đỏ được dàn dựng công phu, nhằm tái hiện một giai đoạn bi thương trong lịch sử dân tộc, đặc biệt là trận chiến đẫm máu tại Cổ Thành Quảng Trị năm 1972. Tuy nhiên, do tính chất của sản phẩm mang màu sắc tuyên truyền, phục vụ mưu đồ chính trị, một số cảnh trong phim đã được hư cấu hoặc phóng đại quá nhiều so với thực tế.
Việc hư cấu trong phim, truyện là lẽ thường. Nhưng đó là với các tác phẩm giải trí, còn khi các tác phẩm mang tính cách lịch sử, thì sự thật phải được tôn trọng. Những bộ phim ngoại quốc về phòng hơi ngạt, lò thiêu của Đức Quốc Xã, về vụ thảm sát Nanking do quân Nhật gây ra hoàn toàn trung thực, vì nó dựa trên tài liệu là hàng ngàn tấm ảnh, thước phim ghi lại và có hàng vạn, hàng chục vạn người chứng kiến và kiểm chứng.
Từ khi phim Mưa Đỏ chiếu ra công chúng ở Việt Nam cho đến nay, đã tạo ra nhiều luồng dư luận trái ngược. Đa số những người ở miền Bắc, đặc biệt là giới trẻ sinh ra sau cuộc chiến (kể cả giới trẻ miền Nam), vì không hể theo dõi tài liệu trên sách báo ngoại quốc, thì tin rằng những tình tiết bi hùng của phim là sự thật. Còn những người miền Nam, đặc biệt những quân nhân từng tham chiến trải dài hơn hai mươi năm thì nhìn thấy rất rõ sự phóng đại, xuyên tạc ác ý của người làm phim.
Tôi là quân nhân thuộc binh chủng của Quân Lực Thủy Quân Lục Chiến VNCH, người được vinh dự có mặt trong cuộc chiến bảo vệ miền Nam vào mùa Hè Đỏ Lửa năm 1972 trên chiến trường Quảng trị từ Tháng 3/1972 cho đến ngày kết thúc 15/9/1972. Với tư cách và danh dự của một người chính trực, tôi có thể nêu ra những điều tôi đã thấy và biết trong trận đánh Cổ Thành Quảng Trị.
1.- Về thời gian và địa điểm:
Trong phim "Mưa đỏ," các trận đánh đều diễn ra trong lòng Thành cổ từ những ngày đầu tiên.
Sự thật:
Ông Trịnh Hòa Bình, một cựu binh Bắc Việt, từng có mặt chiến đấu ở Cổ Thành Quảng Trị, nay là bác sĩ đã về hưu, xác nhận rằng nhà làm phim đã sai khi cho rằng các trận đánh diễn ra bên trong Cổ Thành. Theo ông,
Ông viết: "Điều đó sai cơ bản với lịch sử: từ diễn biến các trận đánh đến hiện trường tái hiện các đường hầm."
Ông chia sẻ: "Phần lớn thời gian của 81 ngày đêm là chiến đấu ở các khu vực, làng xã xung quanh Thành cổ, tức là bên ngoài thành. Thành cổ Quảng Trị là một khu hình vuông, phía sau là sông Thạch Hãn, 3 hướng còn lại là Bắc, Đông, Nam, là những chỗ giao tranh. Không đánh nhau ở trong Thành cổ, cho đến ngày thứ 81.
Cả thành cổ ấy, mỗi chiều hơn 500m, diện tích chừng 1/4 km² mà riêng quân ta đã tới 8 tiểu đoàn thì chỗ đâu mà nhét được. Và nếu chui hết vào đó thì chỉ cần một lượt B52 ném xuống là chết ráo! Nhiệm vụ của lực lượng bảo vệ Quảng Trị là phòng ngự không cho địch vào được Thành cổ. Nghĩa là đánh nhau ở xung quanh."
Sự thật như ông Bình nói, Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến được lệnh thay thế Sư Đoàn Nhảy Dù từ ngày 27/7/1972 để tái chiếm Thị Xã và Cổ Thành Quảng Trị cho đến 15/9/1972. Từ ngày 10/9/1972, chúng tôi bắt đầu những cuộc thăm dò xâm nhập vào Cổ Thành và mờ sáng 13/9, các Tiểu Đoàn 3 và 6 Thủy Quân Lục Chiến đột nhập vào thành và thanh toán các đơn vị Cộng Sản Bắc Việt. Như thế, bên trong Cổ Thành chỉ có giao tranh từ 10/9 cho đến 14/9/1972.
Xin nói thêm chi tiết: Các cuộc giao chiến để chiếm từng ngôi nhà, khu vực trong Thị Xã Quảng Trị như Bệnh Viện, chợ, trường học là chính yếu. Trong Cổ Thành chỉ bị pháo kích. Chỉ có những ngày sau cùng, hai Tiểu Đoàn 3 và 6 Thủy Quân Lục Chiến đột nhập vào góc đông bắc và đông nam Cổ Thành để đánh đuổi các đơn vị Cộng Sản Bắc Việt, khi đó họ đã mất hết tinh thần, kiệt quệ vì đói.(chi tiết lính Bắc Việt xin ăn do Trung đội trưởng Vũ Duy Hiền thuộc Đại Đội 3/TĐ 3 cho biết)
2.- Đối xử với tù binh Bắc Việt:
Hư cấu sai sự thật: Trong phim Mưa Đỏ, có cảnh lính VNCH đốt sống tù binh.
Thực tế: Đơn vị của tôi là Tiểu Đoàn 2 Thủy Quân Lục Chiến đã đánh chiếm Bộ Chỉ huy quân miền Bắc tại Dinh Tỉnh Trưởng Quảng Trị sáng ngày 15/9/1972, bắt sống gần 20 tù binh quân miền Bắc. Chúng tôi đã nhường một phần thuốc men, băng bông, cả thức ăn để băng bó, chăm sóc vết thương và cho tù binh ăn uống. Đa số các tù binh còn rất trẻ chỉ trên dưới 20 tuổi, thân thể gầy ốm, sợ sệt, lo âu; có lẽ do bị nhồi sọ xuyên tạc về sự dã man của " ngụy quân"!?
Là những người miền Nam, được giáo dục tinh thần nhân đạo từ truyền thống cha ông để lại và các tư tưởng tiến bộ dân chủ Tây Phương, chúng tôi coi trọng sinh mạng và nhân phẩm của con người, dù đó là kẻ thù, hay tù binh bắt tại mặt trận. Là cấp chỉ huy trong TQLC, chúng tôi không bao giờ chấp nhận hoặc dung túng việc hành hạ những người đã buông súng vì trái với quân luật và luật pháp VNCH. Trên chiến trường khi giao tranh ác liệt thì phải cố giết nhau vì lẽ " bắn chậm thì chết" nhưng khi đối thủ đã đầu hàng thì được đối xử một cách nhân đạo. Việc ngược đãi tù binh hoàn toàn không phải là chủ trương của chính phủ hay quân đội miền Nam. Nhiều tù binh mà đơn vị tôi bắt được từ tuyến Mỹ Chánh cho đến dinh Tỉnh Trưởng thuộc các đơn vị như Trung Đoàn 66/SĐ304, Trung Đoàn 101/SĐ325, và các Trung Đoàn 48, Triệu Hải tại Dinh Tỉnh Trưởng Quảng Trị là những nhân chứng sống về cách đối xử nhân đạo của TQLC.
Chính ông Trịnh Hòa Bình cũng nhận xét rất khách quan, ông viết như sau:
"Dưới góc độ là phim lịch sử, tôi đánh giá Mưa đỏ chưa đạt yêu cầu. Đừng nói vì thời gian gấp gáp quá, bởi hạn mức thời gian là do chúng ta tạo ra. Đừng nói vì kinh phí hạn hẹp, bởi có những điều không phải do kinh phí. Cũng đừng nói 'Nữ đạo diễn làm được phim thế này là hay rồi'. Nói như vậy là bao biện và có hàm ý phân biệt giới tính"....
"Cảnh lính VNCH đốt tù binh là không đúng, họ không làm thế đâu. Qua đoạn này người xem có thể nghĩ lính VNCH rất dã man, hung bạo. Thực tế thì họ cũng là người Việt, sống nhân văn."
Nhận xét:
Những chi tiết trong phim Mưa Đỏ là hư cấu xuyên tạc cố tình, có chủ đích gây căm thù, khinh ghét đối với những người đã phục vụ chế độ VNCH. Hóa ra những lời nói rất văn vẻ đầy tính nhân đạo, hòa hợp hòa giải dân tộc của giới lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam rằng "đồng bào sống ở nước ngoài là những khúc ruột ngàn dặm" chỉ là đầu môi chót lưỡi, dối trá để mồi chài, lôi kéo những kẻ nhẹ dạ, chưa biết CS là thế nào !!
Đã năm mươi năm sau chiến tranh, lẽ ra phe thắng cuộc cần tỏ ra cho thế giới thấy họ đã có nếp văn minh, hiểu biết, để tích cực hàn gắn vết thương chung của dân tộc; thì họ vẫn còn ngoan cố, nuôi dưỡng hận thù đối với những người miền Nam mà họ đã tước đoạt hết tự do, tài sản, xô đẩy phải ly hương.
Người thắng trận viết lại lịch sử theo ý họ. Đúng! Nhưng đừng quên còn gần ba triệu người tại hải ngoại và hàng chục triệu người trong nước từng biết quá nhiều về những tội ác của Cộng Sản trong hai mươi năm chiến tranh. Đừng quên rằng sách báo, phim ảnh của miền Nam hiện vẫn được tìm lại để chứng minh tất cả sự thật mà phe Cộng Sản cố tình bóp méo, xuyên tạc. Có thể nói không sai, rằng phía Cộng Sản thường đổ lên đầu đối phương những tội ác mà chính họ từng thực hiện, điển hình như cảnh chôn sống hàng ngàn đồng bào Huế năm Mậu Thân 1968.
Việc phân biệt giữa các sự kiện lịch sử trung thực và các chi tiết hư cấu rất quan trọng vì nó sẽ góp phần xóa đi những định kiến độc hại trong nhận thức của những người ít am tường lịch sử. Bài này được viết ra nhằm cung cấp thông tin khách quan, giúp người đọc, đặc biệt là thế hệ trẻ, nhận thức đúng đắn về quá khứ, tránh những hiểu lầm hoặc những suy nghĩ sai lệch về con người và các lực lượng tham gia trận chiến.
Mục đích là vừa tôn trọng giá trị nghệ thuật của phim nếu có, vừa giữ gìn sự thật lịch sử, góp phần giáo dục thế hệ trẻ về tinh thần nhân đạo, lòng yêu nước, và trách nhiệm với lịch sử dân tộc.
MX Lê Quang Liễn
Vào cuối tháng 8 năm nay (2025), nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam cho trình chiếu cuốn phim Mưa Đỏ, do Cục Điện Ảnh của Quân Đội Nhân Dân Việt Nam thực hiện.
Cuốn phim Mưa Đỏ được dàn dựng công phu, nhằm tái hiện một giai đoạn bi thương trong lịch sử dân tộc, đặc biệt là trận chiến đẫm máu tại Cổ Thành Quảng Trị năm 1972. Tuy nhiên, do tính chất của sản phẩm mang màu sắc tuyên truyền, phục vụ mưu đồ chính trị, một số cảnh trong phim đã được hư cấu hoặc phóng đại quá nhiều so với thực tế.
Việc hư cấu trong phim, truyện là lẽ thường. Nhưng đó là với các tác phẩm giải trí, còn khi các tác phẩm mang tính cách lịch sử, thì sự thật phải được tôn trọng. Những bộ phim ngoại quốc về phòng hơi ngạt, lò thiêu của Đức Quốc Xã, về vụ thảm sát Nanking do quân Nhật gây ra hoàn toàn trung thực, vì nó dựa trên tài liệu là hàng ngàn tấm ảnh, thước phim ghi lại và có hàng vạn, hàng chục vạn người chứng kiến và kiểm chứng.
Từ khi phim Mưa Đỏ chiếu ra công chúng ở Việt Nam cho đến nay, đã tạo ra nhiều luồng dư luận trái ngược. Đa số những người ở miền Bắc, đặc biệt là giới trẻ sinh ra sau cuộc chiến (kể cả giới trẻ miền Nam), vì không hể theo dõi tài liệu trên sách báo ngoại quốc, thì tin rằng những tình tiết bi hùng của phim là sự thật. Còn những người miền Nam, đặc biệt những quân nhân từng tham chiến trải dài hơn hai mươi năm thì nhìn thấy rất rõ sự phóng đại, xuyên tạc ác ý của người làm phim.
Tôi là quân nhân thuộc binh chủng của Quân Lực Thủy Quân Lục Chiến VNCH, người được vinh dự có mặt trong cuộc chiến bảo vệ miền Nam vào mùa Hè Đỏ Lửa năm 1972 trên chiến trường Quảng trị từ Tháng 3/1972 cho đến ngày kết thúc 15/9/1972. Với tư cách và danh dự của một người chính trực, tôi có thể nêu ra những điều tôi đã thấy và biết trong trận đánh Cổ Thành Quảng Trị.
1.- Về thời gian và địa điểm:
Trong phim "Mưa đỏ," các trận đánh đều diễn ra trong lòng Thành cổ từ những ngày đầu tiên.
Sự thật:
Ông Trịnh Hòa Bình, một cựu binh Bắc Việt, từng có mặt chiến đấu ở Cổ Thành Quảng Trị, nay là bác sĩ đã về hưu, xác nhận rằng nhà làm phim đã sai khi cho rằng các trận đánh diễn ra bên trong Cổ Thành. Theo ông,
Ông viết: "Điều đó sai cơ bản với lịch sử: từ diễn biến các trận đánh đến hiện trường tái hiện các đường hầm."
Ông chia sẻ: "Phần lớn thời gian của 81 ngày đêm là chiến đấu ở các khu vực, làng xã xung quanh Thành cổ, tức là bên ngoài thành. Thành cổ Quảng Trị là một khu hình vuông, phía sau là sông Thạch Hãn, 3 hướng còn lại là Bắc, Đông, Nam, là những chỗ giao tranh. Không đánh nhau ở trong Thành cổ, cho đến ngày thứ 81.
Cả thành cổ ấy, mỗi chiều hơn 500m, diện tích chừng 1/4 km² mà riêng quân ta đã tới 8 tiểu đoàn thì chỗ đâu mà nhét được. Và nếu chui hết vào đó thì chỉ cần một lượt B52 ném xuống là chết ráo! Nhiệm vụ của lực lượng bảo vệ Quảng Trị là phòng ngự không cho địch vào được Thành cổ. Nghĩa là đánh nhau ở xung quanh."
Sự thật như ông Bình nói, Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến được lệnh thay thế Sư Đoàn Nhảy Dù từ ngày 27/7/1972 để tái chiếm Thị Xã và Cổ Thành Quảng Trị cho đến 15/9/1972. Từ ngày 10/9/1972, chúng tôi bắt đầu những cuộc thăm dò xâm nhập vào Cổ Thành và mờ sáng 13/9, các Tiểu Đoàn 3 và 6 Thủy Quân Lục Chiến đột nhập vào thành và thanh toán các đơn vị Cộng Sản Bắc Việt. Như thế, bên trong Cổ Thành chỉ có giao tranh từ 10/9 cho đến 14/9/1972.
Xin nói thêm chi tiết: Các cuộc giao chiến để chiếm từng ngôi nhà, khu vực trong Thị Xã Quảng Trị như Bệnh Viện, chợ, trường học là chính yếu. Trong Cổ Thành chỉ bị pháo kích. Chỉ có những ngày sau cùng, hai Tiểu Đoàn 3 và 6 Thủy Quân Lục Chiến đột nhập vào góc đông bắc và đông nam Cổ Thành để đánh đuổi các đơn vị Cộng Sản Bắc Việt, khi đó họ đã mất hết tinh thần, kiệt quệ vì đói.(chi tiết lính Bắc Việt xin ăn do Trung đội trưởng Vũ Duy Hiền thuộc Đại Đội 3/TĐ 3 cho biết)
2.- Đối xử với tù binh Bắc Việt:
Hư cấu sai sự thật: Trong phim Mưa Đỏ, có cảnh lính VNCH đốt sống tù binh.
Thực tế: Đơn vị của tôi là Tiểu Đoàn 2 Thủy Quân Lục Chiến đã đánh chiếm Bộ Chỉ huy quân miền Bắc tại Dinh Tỉnh Trưởng Quảng Trị sáng ngày 15/9/1972, bắt sống gần 20 tù binh quân miền Bắc. Chúng tôi đã nhường một phần thuốc men, băng bông, cả thức ăn để băng bó, chăm sóc vết thương và cho tù binh ăn uống. Đa số các tù binh còn rất trẻ chỉ trên dưới 20 tuổi, thân thể gầy ốm, sợ sệt, lo âu; có lẽ do bị nhồi sọ xuyên tạc về sự dã man của " ngụy quân"!?
Là những người miền Nam, được giáo dục tinh thần nhân đạo từ truyền thống cha ông để lại và các tư tưởng tiến bộ dân chủ Tây Phương, chúng tôi coi trọng sinh mạng và nhân phẩm của con người, dù đó là kẻ thù, hay tù binh bắt tại mặt trận. Là cấp chỉ huy trong TQLC, chúng tôi không bao giờ chấp nhận hoặc dung túng việc hành hạ những người đã buông súng vì trái với quân luật và luật pháp VNCH. Trên chiến trường khi giao tranh ác liệt thì phải cố giết nhau vì lẽ " bắn chậm thì chết" nhưng khi đối thủ đã đầu hàng thì được đối xử một cách nhân đạo. Việc ngược đãi tù binh hoàn toàn không phải là chủ trương của chính phủ hay quân đội miền Nam. Nhiều tù binh mà đơn vị tôi bắt được từ tuyến Mỹ Chánh cho đến dinh Tỉnh Trưởng thuộc các đơn vị như Trung Đoàn 66/SĐ304, Trung Đoàn 101/SĐ325, và các Trung Đoàn 48, Triệu Hải tại Dinh Tỉnh Trưởng Quảng Trị là những nhân chứng sống về cách đối xử nhân đạo của TQLC.
Chính ông Trịnh Hòa Bình cũng nhận xét rất khách quan, ông viết như sau:
"Dưới góc độ là phim lịch sử, tôi đánh giá Mưa đỏ chưa đạt yêu cầu. Đừng nói vì thời gian gấp gáp quá, bởi hạn mức thời gian là do chúng ta tạo ra. Đừng nói vì kinh phí hạn hẹp, bởi có những điều không phải do kinh phí. Cũng đừng nói 'Nữ đạo diễn làm được phim thế này là hay rồi'. Nói như vậy là bao biện và có hàm ý phân biệt giới tính"....
"Cảnh lính VNCH đốt tù binh là không đúng, họ không làm thế đâu. Qua đoạn này người xem có thể nghĩ lính VNCH rất dã man, hung bạo. Thực tế thì họ cũng là người Việt, sống nhân văn."
Nhận xét:
Những chi tiết trong phim Mưa Đỏ là hư cấu xuyên tạc cố tình, có chủ đích gây căm thù, khinh ghét đối với những người đã phục vụ chế độ VNCH. Hóa ra những lời nói rất văn vẻ đầy tính nhân đạo, hòa hợp hòa giải dân tộc của giới lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam rằng "đồng bào sống ở nước ngoài là những khúc ruột ngàn dặm" chỉ là đầu môi chót lưỡi, dối trá để mồi chài, lôi kéo những kẻ nhẹ dạ, chưa biết CS là thế nào !!
Đã năm mươi năm sau chiến tranh, lẽ ra phe thắng cuộc cần tỏ ra cho thế giới thấy họ đã có nếp văn minh, hiểu biết, để tích cực hàn gắn vết thương chung của dân tộc; thì họ vẫn còn ngoan cố, nuôi dưỡng hận thù đối với những người miền Nam mà họ đã tước đoạt hết tự do, tài sản, xô đẩy phải ly hương.
Người thắng trận viết lại lịch sử theo ý họ. Đúng! Nhưng đừng quên còn gần ba triệu người tại hải ngoại và hàng chục triệu người trong nước từng biết quá nhiều về những tội ác của Cộng Sản trong hai mươi năm chiến tranh. Đừng quên rằng sách báo, phim ảnh của miền Nam hiện vẫn được tìm lại để chứng minh tất cả sự thật mà phe Cộng Sản cố tình bóp méo, xuyên tạc. Có thể nói không sai, rằng phía Cộng Sản thường đổ lên đầu đối phương những tội ác mà chính họ từng thực hiện, điển hình như cảnh chôn sống hàng ngàn đồng bào Huế năm Mậu Thân 1968.
Việc phân biệt giữa các sự kiện lịch sử trung thực và các chi tiết hư cấu rất quan trọng vì nó sẽ góp phần xóa đi những định kiến độc hại trong nhận thức của những người ít am tường lịch sử. Bài này được viết ra nhằm cung cấp thông tin khách quan, giúp người đọc, đặc biệt là thế hệ trẻ, nhận thức đúng đắn về quá khứ, tránh những hiểu lầm hoặc những suy nghĩ sai lệch về con người và các lực lượng tham gia trận chiến.
Mục đích là vừa tôn trọng giá trị nghệ thuật của phim nếu có, vừa giữ gìn sự thật lịch sử, góp phần giáo dục thế hệ trẻ về tinh thần nhân đạo, lòng yêu nước, và trách nhiệm với lịch sử dân tộc.
Subscribe to:
Posts (Atom)