Dương Thu Hương, Trần Khải Thanh Thủy, Lê thị Công Nhân,... thẳng thắn đối mặt với bọn cường quyền, còn mình...
Người đàn ông Việt Nam sao hèn quá !!!Làm trai cho đáng nên trai,
Tôi mang dòng máu Việt Nam nên phải mặc cảm bởi những người đàn ông VN hèn hạ nầy . Ở đâu cũng có anh hùng cho nên bài viết nầy không nhằm vơ đủa cả nắm nhưng tôi lại muốn nói ra hết những điều chân thật từ trong tâm mình . Những gì tôi suy nghĩ chắc chắn sẽ có những phản biện vì tự ái Dân Tộc .
Tại sao tôi không đề cập đến Phụ Nữ ? . Người phụ nữ VN ảnh hưởng đạo Khổng, Lão cho nên chỉ lo “xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử” nên chuyện nước non không phải là trách nhiệm chính của họ. Tuy nhiên trong sử VN cũng có những anh hùng như hai bà Trưng, bà Triệu, cô Bắc, cô Giang thì quả là hiếm .
Trong bất cứ cuốn sách giáo khoa sử ký của bất kỳ quốc gia nào , họ cũng đưa ra những nét hay, vẽ đẹp, ca ngợi anh hùng dân tộc để đưa vào học đường . Nước ta thì sao ? . Tôi nhìn thấy đất nước VN đang đau khổ dưới bàn tay thống trị của đảng CSVN vậy mà không thấy một sự phản kháng nào tại quốc nội trong hơn 32 năm nay . Sự phản kháng mà tôi muốn nói là một cuộc phản kháng bằng vũ lực như các anh hùng trong lịch sử vậy. Đàn ông VN đâu mất hết rồi ? . Phía Việt Gian CS lúc nầy khoe khoan là chúng tôi có bằng chứng ” bây giờ nhân dân đang ủng hộ đường lối của đảng và nhà nước nên đâu có ai chống lại ” . “Cái đám Việt gian CS cứ lải nhải cái bằng chứng nầy trên khắp forums và Paltalk” .Đúng sai chưa ai biết nhưng nghe nói quá ư là chí lý vì đích thực là “32 năm rồi đâu có ai chống nhà nước đâu ? Người Hải Ngoại có về nước phục quốc được vài trăm người nhưng hầu hết đã bị bắt , bị giết ngoài mặt trận hay bị CS tử hình không còn một ai ..Vậy còn vài chục triệu đàn ông đang ở Quốc Nội thì sao ? Họ vẫn còn im hơi lặng tiếng lâu thế ?
Những gì xảy ra hôm nay làm cho tôi nghi ngờ những bài học lịch sử mà thầy tôi đã dạy lúc tôi còn ấu thơ … Có thật không hay chỉ là những chuyện phịa ra … Phải nói là người đàn ông VN hèn thật . “Một nghìn năm đô hộ giặc tàu ” “Một Trăm năm nô lệ giặc Tây” . Nước ta bị bọn Tàu phù xâm lăm trên một nghìn năm thì quá khiếp . Nếu đàn ông VN không hèn thì không đến nổi để bọn Tàu phù chiếm đất 1,000 năm và bọn Tây trên 100 năm như vậy được . Trong một nghìn năm bị Tàu và 100 năm Tây đô hộ đó , tôi đọc trong sách lịch sử chỉ thấy những cuộc kháng chiến đếm được trên đầu ngón tay thôi .. Than ôi lịch sử lại lập lại lần nữa ở cái thế kỉ 21 nầy .
Trên 3 triệu người Việt đã vượt khỏi chế độ CS mà theo tôi gần phân nữa là đàn ông VN . Bao nhiêu người có lòng tranh đấu Dân Chủ ? Số còn lại làm gì ? .
Tôi xin được việc làm trong một hãng điện tử ở vùng Bắc Cali . Hãng tôi đa số nhân công là người Việt Nam . Những người đàn ông trong hãng tôi rất hăng hái kiếm tiền overtime, weekend thì hẹn nhau ngồi nhậu . Tôi ngồi ăn ngoài phòng Cafeteria mỗi ngày điều nghe được họ bàn về “mua nhà” “sắm xe đẹp” . Còn việc đất nước đang bị đày đọa thì tôi chưa bao giờ nghe họ bàn qua một lần ! . Nhờ vào cái nhan sắc dễ nhìn cộng thêm cái tính trầm lặng nên tôi thân được vài ba người đàn ông làm cùng hãng xem là bạn thân. Nhờ vậy tôi được gần gủi hơn để nghe họ kể chuyện đời tư về những chuyến đi VN ….
“Việt Kiều về nước phải ăn mặc cho ra VK” . ‘Tóc tai phải láng o , điện thoại di động loại xịn cài vào quần cho nó oai . Lâu lâu nói chuyện phải đệm thêm vài chữ tiếng Anh cho ra nét . Chưa hết chuyện gái VN họ bảo là “chơi chán luôn không hết” . Trời ơi ! Đất nước VN tôi sao lại có những giống vật nầy ? Đây là đàn ông ư ? .
Biết bao nhiêu gia đình tan nát vì đảng CS tham ô cướp bóc để người phụ nữ ngày hôm nay phải bán mình nuôi gia đình , nuôi thân và họ không khác gì những nàng Kiều thời đại . Người đàn ông nở nào lại dẫm nát trên những thân thể đã tan nát nầy thêm lần nữa .
Đó chỉ là một góc nhỏ tôi nhìn thấy ở Hải Ngoại . Vào cuối năm 2006 tôi về VN trong một chuyến đi dài . Đàn ông VN đa số bây giờ chỉ lo kiếm cơm bằng những nghề như Xe ôm . Xe ôm có mặt khắp hang cùng ngõ hẻm . Lúc tôi xuống trạm , họ chạy theo nắm tay khách lôi kéo , thậm chí còn chửi mắng khi khách gọi Taxi . Đàn ông làm xe ôm đông lắm và chỉ biết phục tùng theo đồng tiền và thế là hết . Họ chỉ biết sống như những con chuột trong xã hội . Tại sao không đứng lên đòi quyền sống từ bọn tham ô đảng CSVN . Tại sao không kháng chiến ? . Nếu sợ chết thì ai rồi cũng một lần chết . Chết để cho người khác sống hạnh phúc mà trong đó có cả gia đình mình thì chết cũng đáng lắm chớ .
Trong đời sống, thật ra không có nghề nào xấu mà chỉ có con người xấu và nữa triệu đàn ông đang phục tùng trong “Quân Đội Nhân Dân” của đảng cướp CS cũng vậy. Bọn đàn ông nầy tôi phải nói là hèn nhất . Có súng đạn trong tay mà không biết dành lấy độc lập mà chỉ biết phục tùng cho đám chó chết trong bộ chính trị . Đánh Tàu thì không dám , biên giới bị Tàu lấn chiếm thì ngồi cười . Đồng lương thì 1 tháng chưa tới 2 triệu mà phải đi làm tôi tớ cho cái đám tham quan cho con đi du học tháng trên vài nghìn đô. Đàn ông Việt Nam quá hèn không thể chối cãi được .
Nguyễn Thị Bình An
Xuống Đông Đông tĩnh, lên Đoài Đoài yên
No comments:
Post a Comment