Thursday, November 22, 2007

Lể Tạ Ơn



Mỗi lần đến lể Tạ Ơn, tôi lại bâng khuâng nghĩ đến những gì đã nhận được. Tạ ơn Thiên Chúa đã ban biết bao hồng phúc cho tôi. Một con người bất tòan, tài hèn sức yếu làm sao có thể đi được cho đến hôm nay. Tôi nghĩ đến cha mẹ, ông bà, bà con họ hàng. Nghĩ đến thầy cô, bạn bè, những người đã gặp, những ngày đã qua. Tôi nghĩ về nơi chôn nhau cắt rún, nghĩ đến xứ sở đã cưu mang.

Tràn ngập lòng biết ơn với tất cả. Biết làm gì, lấy gì để đáp đền. Có lẻ phải ráng sống cho ra một con người.

No comments: