Friday, May 15, 2009

Về tổng thống Trần Văn Hương

Ở blog Anh Ngữ Bolsavik.com của bạn Hạo Nhiên hôm nay có một chi tiết không đúng về tổng thống Trần Văn Hương "A week later, Huong resigned and left the country too."


Điều này không đúng. Tôi cóp lại phần ý kiến của tôi bên đó về đây:

President Trần Văn Hương never left Vietnam. He stayed in Vietnam and under house arrest until he died in 1982.

"Tôi xin phép từ chối. Tôi không nhận cái quyền công dân nầy. Dầu gì tôi cũng đã là người lãnh đạo miền Nam, trong khi binh sĩ, nhân viên các cấp, chỉ vì thừa lịnh của chúng tôi, mà giờ đây vẫn còn bị giam cầm trong các trại cải tạo, chưa được trả quyền công dân. Chẳng lý gì, tôi là người trách nhiệm, lại được trả quyền công dân trước…" (Lời cựu Tổng Thống Trần Văn Hương trả lời một cán bộ CS, khi họ đến nhà định làm lễ, quay phim "trả quyền công dân cho ông").
(http://ongvove.wordpress.com/2009/04/25/tưởng-niệm-cụ-trần-van-hương-nhan-si suốt-dời-giữ-tiết-thao/)


« Thưa Tổng Thống, tình trạng hiện nay rất nguy hiểm. Nhơn danh chính phủ Hoa Kỳ, chúng tôi đến mời Tổng Thống rời khỏi nước, đi đến bất cứ xứ nào, ngày giờ nào với phương tiện nào mà Tổng Thống muốn. Chính phủ chúng tôi cam kết bảo đảm cho Ngài một đời sống xứng đáng với cương vị Tổng Thống cho đến ngày TT trăm tuổi già»
Tổng Thống Trần Văn Hương mĩm cười trả lời :
«Thưa Ngài đại sứ, tôi biết tình trạng hiện nay rất là nguy hiểm. Đã đến đỗi như vậy, Hoa Kỳ cũng có phần trách nhiệm trong đó. Nay ông đại sứ đến mời tôi ly hương, tôi rất cám ơn Ông đại sứ. Nhưng tôi đã suy nghĩ và quyết định dứt khoát ở lại nước tôi. Tôi cũng dư biết Cộng Sản vào được Saigon, bao nhiêu đau khổ nhục nhã sẽ trút xuống đầu dân chúng miền Nam. Tôi là người lãnh đạo đứng hàng đầu của họ, tôi tình nguyện ở lại để chia xẻ với họ một phần nào niềm đau đớn tủi nhục, nổi thống khổ của người dân mất nước. Cám ơn ông Đại sứ đã đến viếng tôi.»
(http://namkyluctinh.org/a-lichsu/tvhuong/tdphong-tvhuongditan.htm)


Căn biệt thự sang trọng của ông cựu Tổng thống Trần Văn Hương sau giải phóng, cách mạng không đụng tới. Hàng ngày từ nhà riêng ông dùng xe đạp tự tới dinh Độc lập là địa điểm học tập cải tạo do ông Cao Đăng Chiếm giảng bài. Cuối khoá các quan chức tướng tá nguỵ quyền Sài Gòn tham gia học tập đều phải viết thu hoạch. Ông Chiếm nói ông Trần Văn Hương có tuổi, mắt lại kém nên miễn cho việc viết nhưng ông Hương cứ tình nguyện viết thu hoạch nghiêm cẩn.
......
Ông già Trần Văn Hương đọc thơ cười lớn sáng ngày 30 tháng 4 năm 1975, đại sứ Ma-tin còn gọi điện hối thúc là luôn giành sẵn cho qua một chiếc trực thăng. Nếu qua có đi thì đi ngay từ hồi đó rồi!

...Có lẽ đám tang ông Trần Văn Hương thuộc loại hiếm ở thành phố vào cái thời điểm Mồng Ba Tết năm 1982? Muốn chết đơn giản, ông xin được thiêu xác. Quây kín ở đài hoá thân hoàn vũ bữa đó như cách nói vui của người Sài Gòn là đông đủ cả người của cách mạng và người của chế độ cũ. Lại có sự hiện diện của mấy vị tướng nguỵ vừa mãn hạn học tập cải tạo. Phụ trách lễ tang là bạn cũ của người vừa quá cố, GS Nguyễn Văn Chì tức chú Tư Chì, Chủ tịch UBMTTQ thành phố Hồ Chí Minh...
(http://www.tienphong.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=8864&ChannelID=13)

Còn chuyện ông cựu thủ tướng Nguyễn Bá Cẩn và nhóm của ông ấy, nói gì, làm gì ở hải ngoại, tôi không quan tâm lắm. Là một người Việt, tôi quan tâm đến những vấn nạn đang xảy ra hôm nay tại Việt Nam: Hoàng - Trường Sa, beauxite, ô nhiễm môi trường, tệ trạng tham nhũng, lao động phổ thông không có việc làm, học phí... Là một công dân Hoa Kỳ, tôi quan tâm đến công ăn việc làm của tôi ngày hôm nay, ngày mai ta về hưu như thế nào, đất nước tôi đang tạm dung đi về đâu trong những ngày tháng tới? Các vị ấy đã lớn tuổi. Ngày về với ông bà tổ tiên cũng không xa, nên thông cảm.

3 comments:

Hao-Nhien Vu said...

Thanks for the clarification.

Dã Quỳ said...

Cám ơn bác PT nhiều nha.

FreeVN said...

Cám ơn các bạn đã góp ý.