Chuyện nhỏ, nhưng cũng đắn đo vài giây rồi mới kéo cái ngăn kéo, lấy phong bì, bỏ cái thư gửi cho ông thầy của Út vào. Không thể suồng sã, đơn giản gửi cái thư cầm tay, không có cái phong bì. Mấy ngày trước, ông thầy gửi thư điện tử (email) cho mình hỏi ý kiến nên cho (1) Út về sớm hay (2) xuống lớp dưới trong giờ học về family life. Mấy tháng trước, nhà trường xin phép cho con tham gia giờ học về vấn đề tính dục, mình không cho phép. Email đến nhưng mình không liếc vào cái thư mục (folder) mang tên Education để xem cái thư chưa đọc là cái gì. Hôm qua Út nhắn lời thầy, mình vào xem và trả lời. Sợ thầy cũng như mình, bận, không kịp đọc thư và vì tính thời gian, nên in ra giấy, và đưa cho con mang lên trường.
Cuộc sống hôm nay quá đơn giản. Ngày xưa lúc ra trường, mình làm bản tiểu sử xin việc, đánh máy trên giấy thật tốt, bỏ vào cái phong bì thật đẹp, dán con tem gửi đi. Soạn một cái đơn xin việc cho một công ty mất gần tiếng. Công ty cũng vậy. Hồi đáp bằng một lá thư trang trọng, hay một cái phong bì thật lớn với những tập hình tài liệu giới thiệu về công ty. Hôm nay, mình chỉ cần mở hộp thư điện tử là thấy cả trăm cả ngàn cái đơn xin việc. Cái nào đáng chú ý, hợp tiêu chuẩn, cầm điện thoại lên gọi hay giao cho người khác gọi phỏng vấn dùm. Công ty không nhất thiết phải hồi đáp. Người xin việc cũng không mong chờ hồi âm. Nếu được, người ta sẽ gọi cho mình phỏng vấn. Thuận mua vừa bán. Việc gì phải ngóng.
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
3 comments:
Ua, sao lai khong cho em hoc chuong trinh Family Life vay chu?
Mình nghĩ em nó còn nhỏ :) Quên mất một điều, Út học năm cuối cấp cho nên cũng cần học. Học Family Life từ thầy cô tốt hơn là nghe lũ bạn. Học thầy không tầy học bạn trong trường hợp này sai.
ok, hoan hô chú :)
Tưởng chú FreeVN vẫn giữ suy nghĩ về việc không cho em nó học Family Life thì chắc nghỉ chơi chú quá :P
Post a Comment